episode-8
Khi nhìn thấy một bức màn dọc khổng lồ rũ xuống trên bầu trời Hồ Tây Hà Nội trong cơn mưa rào, các bạn sẽ nghĩ gì?
Mưa rồi. Mưa lớn quá.
So với mưa ở bên Nhật, thì mưa ở Việt Nam có cái gì đó rất khác. Con đường phía trước quán cafe cũng bị ngập rồi.
Những chiếc lá rụng, những vụn cây hay rác thải đều bị cuốn đi hết. Thế nên, nước ngập là do đường thoát nước bị tắc nghẽn bởi rác đúng không nhỉ?
Vì lượng nước đổ xuống rất lớn nên tôi lo lắng rằng không biết sàn nhà của quán cafe có bị ngập không.
Đây có phải là kiểu mưa rào thường gặp ở vùng nhiệt đới như ở Việt Nam không nhỉ?
Tôi thực sự đã giật mình trước lượng mưa xối xả tuôn xuống từ bầu trời. Thỉnh thoảng, cơn mưa sẽ kéo dài cả ngày trời, nhưng có khi cơn mưa chỉ kéo dài tầm 1 tiếng, bất chợt đến, bất chợt đi và để lại sau đó là bầu trời ló rạng sau tầng mây.
Cả thành phố Hà Nội như được tắm mình sau cơn mưa.
Tôi cảm thấy như không khí sạch sẽ hơn, nhiệt độ cũng dễ chịu hơn. Những chỗ rác nhỏ ở góc đường hay lá rụng ven đường đều bị cuốn đi theo làn nước mưa, để lại một con đường thông thoáng và sạch sẽ.
Vào những ngày thời tiết như thế này, sau khi tạnh mưa, tôi sẽ đi ra ngoài và tìm kiếm 1 chiếc xe ôm và đi về hướng cầu vượt Nguyễn Chí Thanh❶. Từ quận Đống Đa đi tới đường Nguyễn Chí Thanh❷, nếu đi thẳng sẽ giao với đường Kim Mã❸. Chiều dài của cái cầu tầm 100m.
Khi đi lên cầu vượt thì sẽ nhìn thấy phía bên trái cầu khách sạn Lotte Hà Nội. Bên phải thì có đại sứ quán của Nhật Bản. Và phía cuối con đường là địa danh du lịch nổi tiếng Hồ Tây.
Đến đoạn cầu vượt, tôi đã nhờ anh lái xe đi nhanh hơn một chút. Không khí mát mẻ, trong lành khiến tôi cảm thấy rất dễ chịu.
Tôi vừa bóp vai anh lái xe và hét lên rằng : “Go!Go!Go!Go!”
Đoạn tôi lại hét tiếp bằng tiếng Nhật rằng “Giật cả mình! Tôi sẽ làm cho mọi người thấy!”
Thực sự thì sống ở một đất nước khác nơi mình sinh ra khiến tôi gặp rất nhiều áp lực nên tôi muốn giải tỏa nó. Anh lái xe cũng đang trả lời tôi bằng tiếng Việt với âm lượng khá to nhưng tôi không hiểu.
Nhân tiện thì, mọi người có biết phim ET không nhỉ?
Ở trong phim đó có 1 phân đoạn nhân vật trẻ con đã đạp xe đạp bay lên bầu trời.
Khi đó tôi cũng tưởng tượng ra khung cảnh đó.
Tôi luôn tưởng tượng trong đầu rằng, xe máy sẽ như xe đạp trong phim, khi đi đến đoạn cao nhất của cây cầu thì cả người sẽ bay lên bầu trời rộng lớn kia. Đi được 1 đoạn thì tới hồ rất lớn ở Hà Nội ‒ Hồ Tây.
Đây cũng chính là địa điểm tiếp đất. Trước khi tiếp đất sẽ kéo mạnh cái dây dù để nhảy xuống. Khi được mở ra, nhìn kỹ lại thì ở đỉnh của chiếc dù có 1 chiếc rèm dọc. Chiếc rèm dọc to lớn ấy như đang nhảy múa bên trên Hồ Tây.
Ở bên trên chiếc rèm dọc đó có ghi dòng chữ “Xin kính chào quý khách, chào mừng quý khách đến với Arigatou Cafe” . Sau cơn mưa, những người đang đi dạo quanh bờ hồ khi nhìn thấy tấm rèm dọc đó chắc sẽ giật mình nhỉ.
Đó là những điều tôi luôn nghĩ mỗi khi trời đổ mưa, từ tầng 2 của quán cafe nhìn ra và tưởng tượng.
Tôi sẽ ra ngoài đi bộ khi có thời gian. Sau khi được chữa lành không chỉ bởi mặt nước mênh mông mà cả bầu trời rộng phía trên nó, tôi thư thái trở về.